CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
Phan_12

Chương 29


 Từ ngày Ân ko còn . Nhân cứ ngồi thừ ra đó . Ko nói cũng ko cười . Mặc dù trước giờ Nhân là người hay nói nhất trong cả đám . Sao một ngày Nhân biến thành một con người lạnh tanh . Hỏi gì cũng à ừ cho qua . Mặc dù ăn uống vẫn điều độ . Nhưng sắc mặt Nhân mang một nỗi buồn khó tả . Nó thì vẫn mang trong người một nỗi hận lớn đối với ba con rắn độc đó . Nhưng mà hắn ko cho nó đi trả thù . Nói về ba con rắn độc đó thì đang nằm trong bệnh viện . Người con nào con nấy băng từ trên xuống dưới .

- Hừ , Lí Nhất Nam . Ta sẽ ko tha cho ngươi - M.ÂN nói với giọng căm hận . Có lẽ bây giờ ả ko còn lưu luyến gì tới hắn nữa

- Mày ko làm được đâu . Tới con Băng mày còn chưa đánh lại huống chi là người mạnh hơn nó - Ngọc Anh nằm giường kế bên lên tiếng

- Sao lại ko , tụi bây nghe nè .... - M.Ân nói cho Dạ Yến và Ngọc Anh nghe

Nhưng ko may cho ba con rắn độc này là có một người đã vô tình nghe được cuộc nói chuyện ấy . Nó ở nhà thì cứ rình hắn ko chú ý mà trốn đi trả thù . Hôm nay hắn có việc ra ngoài chút xíu nó ở nhà lái xe tới thẳng bản doanh của tổ chức . Vào một căn phòng cũng ko gọi là quá rộng . Bao nhiêu vũ khí tân tiến , hiện đại , hiếm có nhất đều tập trung ở đây . Nó lấy hai khẩu súng lục , súng gây mê , kim , dao phóng và một sợi dây xích . Bỏ tất cả vào một cái túi đi ra ngoài . Vừa quay lưng lại thì thấy hắn đứng ở đó tự bao giờ

- Em gan lớn lắm - hắn lạnh lùng nói kéo nó đi về

- Anh buông em ra . Em muốn đi giết ba con nhỏ đó

- Ko , đi về - hắn nghiêm túc nói . Quả thật hắn hiểu quá rõ con người nó . Người như nó sao bỏ qua những chuyện này dễ dàng như vậy được . Thật là ... Hắn thật sai lầm khi để nó ở nhà . May mà hắn tới kịp thời , nếu tới trễ ko biết dòng họ của ba con ả đó còn ko nữa .

Chương 30


 Ba con rắn độc đã xuất viện . Còn Nhân thì tình hình vẫn i như cũ , ko thay đổi chút nào . Còn người vô tình nghe được kế hoạch của ba con rắn độc thì cũng đã xuất viện . Nhóc em của hắn thì vẫn đi qua đi lại an ủi Nhân mỗi ngày nhưng ko biết rằng có người đang theo dõi mình . Và cái người theo dõi nhóc Huy cũng ko biết rằng có một người đang theo dõi mình . Tối nay nhóc Huy về thì có một đám người mặc đồ đen chặng đường .

- Chuyện gì ? - nhóc nói lạnh lùng

- Tao muốn bắt cóc mày - một tên trong đám người đó nói

- Ngon , nhào vô - nhóc thách thức

- Lên - tên đó hất tay

" Binh , bốp , bụp " . Tên đó nhìn mà run . Một tên nhóc lớp ba mà chỉ trong vòng chưa đầy 5 giây đánh lại hết năm thằng bự gấp mấy lần mình . Tụi này quên ko nhớ là nhóc là con của nhà Lí gia và là em của người đứng đầu giới hắc đạo . Vừa lúc nhóc sơ ý thì có một người bịt miệng nhóc và ném lên xe . Cũng vào lúc đó nó nhận được một tin nhắn : Nếu ko muốn cậu chủ của Lí gia chết thì hãy tới nhà kho CWA . Trước khi nhận tin nhắn này nó cũng đã nhận được một tin nhắn số lạ : Hãy cẩn thận khi đi cứu một người .

- Nhóc Huy ? - nó nhíu mày

- Đi tới bản doanh của tổ chức lấy vũ khí - hắn nói

- Umk - nó kéo mọi người đi

Mỗi người một kiểu nhưng tông màu chủ vẫn là màu đen . Tới nhà kho nó xông vào . Thấy nhóc Huy bị trói hay tay .

- Chị đừng vào đây . Chị sẽ bị giết đấy - nhóc Huy chảy nước mắt nói

- Haha , cuối cùng cô cũng đã tới - M.Ân cùng hai con ả rắn độc kia bước ra .

- Hừ , các người muốn gì nữa đây ? - nó lạnh lùng hỏi

- Đơn giản chỉ muốn tiền và mạng của mày . Mày đã khiến tụi tao tan gia bại sản - Ngọc Anh nói

- Tụi mày ... - nó định rút súng ra bắn nhưng Dạ Yến lại kề con dao ngay cổ nhóc Huy .

- Chịu trói đi - Ngọc Anh nói

Nó hết cách , muốn bào vệ nhóc Huy thì phải chịu trói . Nó cho ba con rắn độc trói rồi ném ở một góc . Tụi nó hành hạ nó . Trong lúc đó , cả đám đang xử đám ngoài kia . Lúc hắn bước vào nhà kho . Hắn bắn cho ba con ả đó mỗi người một nhát . Cởi trói cho nó và nhóc Huy rồi đi về . Đang bước ra khỏi cửa thì M.Ân gượng dậy , cầm súng định bóp còi bắn nó .

- Nguy hiểm - hắn che cho nó

" Pằng " . Ả bắn rồi chết đi . Hắn từ từ ngã quỵ xuống . Nước mắt nó chảy ra . Tim nó bây giờ nhói đau .

- Ngoan ... ko khóc .... - hắn an ủi nó và đưa cho nó một cây kẹo mút

- Nhất Nam , anh ko chết được - nó khóc nức nở

- Anh yêu em - hắn mỉm cười . Một nụ cười tỏa nắng và ấm áp . Một nụ cười thật sự , ko bỡn cợt , ko nhếch môi . Hắn từ từ nhắm mắt . Nó đưa hắn tới bệnh viện . Hắn được đưa vào phòng mổ . 5 tiếng sau bác sĩ đi ra .

- Xin lỗi , chúng tôi ... đã cố gắng hết sức - ông bác sĩ nói xong nó ngã quỵ xuống . Nó ko tin vào mắt mình . Bước trên phố . Nước mắt nó cứ rơi .

* Nó đang cô đơn . . .

-- Giữa dòng đời chật chội.

* Nó đang buồn chán . . .

-- Giữa thế giới đông vui...

* Nó muốn khóc....

-- Mà không thể khóc.!

-- Bởi thế gian. . .

-- Bao kẻ đang cười...

* Nó muốn đi. . .

-- Mà chân không thể bước...

* Nó muốn chạy. . .

-- Mà lý trí không cho....

* Đành ở lại. . .

-- Với niềm tâm sự.

* Đành sống chung. . .

-- Với nỗi cô đơn...!!

~Thế là hết . Nó đau đớn với sự thật . Nó ko thể chấp nhận với một sự thật quá sock đối với nó . Và cuộc sống của nó sẽ ra sao khi ko có hắn ở bên cạch mà che chở , bảo vệ nó ? . Bỗng nhớ tới cây kẹo mút hắn đưa . Bóc cây kẹo mút ra . Bên trong có một tờ giấy .

- Dù sao chăng nữa anh vẫn yêu em - chỉ trong một chút nó đã giải được bức thư hắn đưa

Có lẽ bây giờ , chỉ có bức thư và cây kẹo mút là kỉ vật đối với nó .

Chương 31


 Đã ba năm từ ngày mà hắn ra đi . Nó bây giờ đang ở lục địa Australia cùng với cả đám và đã là tổng giám đốc tập đoàn L.K . Nhỏ cũng đã là tổng giám đốc tập đoàn C.A . Anh nó giờ cũng đã có hẳn một cái tập đoàn S.N lớn thứ 3 thế giới . Tuy nhiên anh và nhỏ đã sát hợp hai tập đoàn C.A và T.N lại . Nhân thì cũng là tổng giám đốc tập đoàn S.I . Nó vẫn ko quên được hắn . Tổ chức của hắn nó đã cho người quản lí . Nhưng ko hiểu sao nó vẫn ko vượt lên được tổ chức của hắn . Còn về kẹo mút thì kể từ ngày hôm đó nó đã có thói quen ngậm kẹo mút . Đi đâu cũng ko thể tách kẹo mút ra khỏi nó được . Công việc của nó ngày càng nhiều lên . Sáng làm việc , tối thì nhớ lại những kỉ niệm của hắn và nó ngày nào . Rồi nước mắt bất chợt rơi . Nó vẫn tới ngọn đồi hạnh phúc để chơi với Ken và Kin . Nhưng nó cảm thấy thật vắng vẻ . Sờ tay lên cây hạnh phúc . Những dòng chữ hắn đã khắc cùng nó . Nó vẫn ko quên nụ cười của hắn . Cứ thế nước mắt nó lại rơi xuống . Ban đêm là vậy , đó là khoảng thời gian con người sống thật với cảm xúc nhất . Ban ngày , nó trở thành một con người vô cùng lạnh lùng . Biết bao nhiêu chàng trai đến tỏ tình nó đều từ chối . Phải chăng trong tim nó vẫn còn hình ảnh của hắn ?

♫ Không có :

Giọt mưa nào...

Rơi mà không chạm đất...♫ Không có :

Giọt nước mắt nào...

Rơi mà không mang một lí do...

- Mày có sao ko ? Dạo này thấy mày ko ổn lắm - nhỏ lo lắng hỏi

- Hả ? À , tao vẫn ổn , ko sao đâu - nó mỉm cười . Nó cười nhưng thật sự nó chưa bao giờ ổn

Tối nay trên đường về . Nó gặp một băng đảng . Đối với nó là chuyện nhỏ nhưng nó ko tâm trạng tốt nên rất yếu . Định làm thế võ chuẩn bị đánh thì một bóng đen nhảy vào cầm súng bắn chết hết một đám đó . Nó có cảm giác rất quen thuộc . Lướt qua mặt nó . Nó chỉ thoáng thấy mái tóc màu xanh dương cùng với khuyên tai màu bạc chói lóa . Vì trời tối nên nó ko thấy mặt của người đó . Nhưng mái tóc màu xanh dương và cái khuyên tai màu bạc khiến nó nhớ lại hắn . Nước mắt nó lại sắp rơi . Nó quyết định ko được khóc vì hắn nữa . Nó đã khóc quá nhiều rồi . Còn mấy tên còn lại nó chỉ cần mấy giây là nằm ôm đất mẹ hết . Mệt mỏi nó lết thân về nhà . Còn bóng đen hồi nãy thì khẽ nhếch mép cười rồi đi về . Còn Nhân bây giờ đang ở công ti làm việc . Dạo này công việc ở công ti rất nhiều . Một phần Nhân làm việc để quên đi người con gái anh luôn nhớ về . Một phần làm cho công ti phát triển hơn .

- Có một cô gái muốn gặp sếp – cô thư kí của Nhân nói

- Tôi bận … - Nhân chưa nói xong thì bị chen ngang voi một going nói quen thuộc mà anh luôn mong được nghe thấy :

- Anh ko tiếp em ? – Ân đứng trước mặt nhân nói

- Hả ? Ân ? Là em hả ? Em chết rồi mà ? – Nhân ngạc nhiên đứng dậy

- Chuyện rất là dài dòng , anh ngồi xuống nghe em kể này … -Ân bắt đầu kể

Quá khứ

- AAAAAAAA – Ân la lên rồi rớt xuống

Thật may cho cô là ở dưới vực có một hang động và cô đã rớt vào hang động đó . Ân hôn mê trong một ngày và tỉnh dậy .

- Ui da , đau quá – Ân nói với giọng yếu ớt rồi chữa vết thương . Trong người cô luôn luôn có hộp y tế . Sau 2 ngày ở trong hang động Ân phát hiện trong hang có một lối dẫn lên trên . Ân lần theo lối đó mà đi thì tới bệnh viện của 3 con rắn độc đang nằm dưỡng bệnh và vô tình nghe được kế hoạch của bọn đó và chuyện gì tiếp theo thì tự hiểu .

- Vậy mà làm anh đau muốn chết – Nhân mỉm cười nói

- Anh đau ở đâu ? Mà sao anh đau ? – Ân nhíu mày lo lắng hỏi

- Anh đau ở tim này . Anh đau vì người con gái anh yêu bị hại chết . Mà giờ thì ko sao rồi – Nhân cười

- Anh … - Ân chưa nói hết thì Nhân đã đặt lên môi Ân một nụ hôn chứa đựng sự nhung nhớ , ngọt ngào .


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
pacman, rainbows, and roller s